Định nghĩa Đa thức đặc trưng (đại số tuyến tính)

Xét một ma trận n × n A. Đa thức đặc trưng của A, ký hiệu là pA(t), là đa thức được xác định bởi [1]

p A ( t ) = det ( t I − A ) {\displaystyle p_{A}(t)=\det \left(tI-A\right)}

trong đó I biểu thị ma trận đơn vị cấp n.